Gốm sứ Bát Tràng
Chiều thu dẫn lối tôi vào
Say say gốm sứ Giang Cao Bát Tràng
Đường quê nhuộm nắng nhạt vàng
lung linh huyền ảo, mênh mang đất trời
Men xanh, men ngọc thắm tươi
Làng nghề tô đẹp sáng ngời Thủ Đô
Ngỡ ngàng là thật hay mơ
Tàu bè tấp nập bên bờ sông quê
Giang cao gốm sứ làng nghề
Bồng bềnh sống vỗ chở về muôn nơi
Bàn quay em đắp em cười
Em gieo nét vẽ cho đời là đây
Gió thu êm ả vờn mây
Sông Hồng thả sóng vơi đầy đắm say
Quê hương dáng thế rồng bay
Cao tầng khoe sắc đổi thay từng ngày
Một chiều như thế nơi đây
Đưa ta về lối giăng đầy trang thơ.